1. Thực trạng Ki-tô hữu một vài nơi đối với việc đọc Thánh Kinh Trong bài viết có tựa đề “Tại sao ít người đọc Kinh Thánh?”, tác giả trang v...
1. Thực trạng Ki-tô hữu một vài nơi đối với việc đọc Thánh Kinh
Trong bài viết có tựa đề “Tại sao ít người đọc Kinh Thánh?”, tác giả trang vietcatholicsydney.net đã đưa ra một số thông tin và những con số thống kê đáng lưu ý tại Mỹ về việc đọc Thánh Kinh, như sau: [8]
“Trong một thế giới ngày càng bị tục hóa, quyển Thánh Kinh vẫn có mặt và không phải chỉ dành cho các tín hữu ngoan đạo nhất. Ở Mỹ, trong các phòng ở khách sạn vẫn còn để quyển Thánh Kinh trong ngăn kéo ở bàn đầu giường.
“Dù vậy, trong một nghiên cứu gần đây của văn phòng Nghiên Cứu Lối Sống (LifeWay Research) ở Mỹ, hơn một nửa dân số Mỹ chưa bao giờ đọc hoặc rất ít khi đọc Thánh Kinh. Nghiên cứu còn cho biết: “Dưới một phần tư những người đọc Thánh Kinh biết đọc một cách có hệ thống. Trong khi có đến một phần ba không có thói quen mở ra đọc”.
“Ông Scott McConnell, giám đốc trung tâm nghiên cứu Lối Sống (LifeWay) cho biết: Đa số người Mỹ thật sự không biết có gì trong quyển Thánh Kinh, vì họ gần như không bao giờ mở sách ra. Ông giải thích: Trong số những người giữ đạo thường xuyên, chưa đến một nửa đọc Thánh Kinh mỗi ngày.
“Văn phòng Lối Sống dò hỏi 1000 người Mỹ về tương quan của họ với Thánh Kinh, thì kết quả là 10% chưa bao giờ đọc, 13% đọc được vài câu, 30% đọc một vài đoạn hay một vài câu chuyện trong Thánh Kinh. Trong khi có 1 phần 5 người Mỹ đọc hết quyển Thánh Kinh ít nhất một lần. Con số này gồm 11% người đọc trọn Thánh Kinh một lần, 9% đọc nhiều lần, 12% đã đọc gần như trọn quyển và 15% đọc ít nhất được một nửa.
“Nhưng theo Stephen J. Binz, tác giả của một loạt sách về nghiên cứu Thánh Kinh, thì đó không phải là chuyện thiết yếu. Quan trọng là chất lượng chứ không phải số lượng Ông nhận xét : Sự thông hiểu Lời Chúa để biến đổi con người không tùy thuộc vào số lượng. Nó tùy thuộc vào chất lượng nhiều hơn, dựa trên các phương pháp mà Giáo hội mang lại cho chúng ta. Đọc một hay nhiều lần không quan trọng. Đó không phải là chuyện mang lại sự gặp gỡ giữa chúng ta với Lời Chúa.
“Mọi cách đọc Thánh Kinh sẽ không hoàn hảo nếu nó không đưa chúng ta đến cầu nguyện. Thời gian đọc Thánh Kinh trở thành một cuộc đối thoại, qua đó chúng ta nghe tiếng Chúa trong bản văn, và chúng ta đáp lại Ngài trong lời cầu nguyện và qua cuộc sống được biến đổi.
Bài báo trên cũng đưa ra một vài con số đáng lưu ý như sau:
“Cuộc nghiên cứu của trung tâm Lối Sống đưa ra một số lý do, theo đó vào khoảng 27% số người Mỹ không đọc Thánh Kinh vì không cho đó là chuyện ưu tiên, 15% không có thì giờ, 13% nói là đã đọc đủ, 9% không đọc một cách chung, 9% cho rằng Kinh Thánh không phải dành cho họ, 6% không có Thánh Kinh, 10% không đồng ý với nội dung của Thánh Kinh.
“Và đây là một số kết quả khác của cuộc nghiên cứu: 22% đọc Thánh Kinh mỗi ngày, một cách có hệ thống, 35% không bao giờ mở sách ra, 30% đọc khi họ cần, 19% đọc thường xuyên những đoạn mình thích, 17% mở tình cờ và đọc đoạn trước mặt, 27% đọc những đoạn người khác khuyên đọc, 16% đọc để giúp người khác.
“Người Tin Lành (36%) có thói quen đọc Kinh Thánh mỗi ngày hơn là người Công Giáo (17%). Người Mỹ nào càng đi nhà thờ thì họ càng có khuynh hướng đọc Thánh Kinh mỗi ngày, phụ nữ đọc Kinh Thánh nhiều hơn đàn ông, 35% cho rằng Thánh Kinh thay đổi đời họ, 36% cho rằng đó là sự thật, 52% cho rằng Thánh Kinh là nguồn của các giá trị đạo đức, 14% nghĩ rằng Thánh Kinh đã lỗi thời…”
Đó là chuyện ở bên nước Mỹ, còn tại Việt Nam thì sao?
Hiện nay có lẽ chưa có một cuộc khảo sát sâu rộng nào để tìm hiểu việc đọc Thánh Kinh của tín hữu Việt Nam, do đó mà chưa có một thống kê cụ thể nào nói lên thực trạng này. Dù sao HĐGMVN qua thư Chung năm 2005 về chủ đề “Sống Lời Chúa” đã lưu ý một cách khái quát đến thực trạng Ki-tô hữu chưa quan tâm việc đọc Thánh Kinh, như sau:
“Nhìn chung, Kitô hữu Việt Nam còn chưa thực sự chú trọng đến việc đọc Thánh Kinh. Có thể nói, chúng ta rất siêng năng đọc kinh, nhưng còn chưa chú trọng đến việc đọc và suy niệm Lời Chúa. Thánh Kinh chưa có chỗ đứng xứng đáng trong các sinh hoạt đạo đức, nhất là trong đời sống gia đình.” (số 8)
Sự phổ biến và tầm ảnh hưởng của Thánh Kinh thì chúng ta ai cũng biết cả rồi. Tuy nhiên, xét phạm vi cá nhân mỗi tín hữu thì liệu cuốn Thánh Kinh đã trở thành vật bất ly thân chưa? Như lời mời gọi của ĐTC Phan-xi-cô: “Hãy dành chỗ cho Lời Chúa. Mỗi ngày hãy đọc cẩn thận vài câu Kinh Thánh”.
Và ngài cũng khuyên chúng ta luôn có cuốn Kinh Thánh bên cạnh, trên ghế bành ở nhà, trong túi áo, trên điện thoại. Hãy để Lời Chúa linh hứng cho chúng ta. Chúng ta sẽ khám phá rằng Thiên Chúa ở gần chúng ta, chiếu sáng bóng đêm của chúng ta, dẫn dắt chúng ta bằng tình yêu.
Tuy vậy, trên thực tế, có lẽ trong các tín hữu chúng ta, nhiều người chưa từng chạm tay đến một cuốn Thánh Kinh. Trong khi từng giây từng phút kè kè bên họ là chiếc smart phone hiện đại. Vậy thì làm sao họ biết đến Chúa Ki-tô?
Cũng có người, một cách nào đó, đã có dịp tiếp xúc với Thánh Kinh nhưng chưa một lần mở ra đọc và suy gẫm. Trong khi họ mất hàng giờ để theo dõi chương trình giải trí trên TV hay trò chuyện trên mạng. Vậy thì làm sao họ có thể nghe được Lời Chúa nói với chúng ta, có thể thu hút bởi tình yêu của Chúa, có thể hoán cải nhờ tác động kỳ diệu của Lời Hằng Sống nói với chúng ta thông qua Thánh Kinh?
Cũng có nhiều trường hợp chúng ta mở Thánh Kinh ra đọc, nhưng rồi mất tập trung, đầu óc phân tán, chúng ta không đủ kiên nhẫn và bình tâm để nghe Chúa nói và để Lời Chúa thấm nhập vào tâm hồn mình. Và chúng ta bỏ cuộc.
Cũng có người thỉnh thoảng mở Thánh Kinh ra đọc nhưng đọc một cách thụ động, tò mò hơn là đọc và suy gẫm bằng sự lắng nghe Lời Chúa nói với mình, để đón nhận sự sống giữa muôn ngàn tiếng nói của thế tục, trần gian.
Vậy để tìm ra nguyên nhân của những thái độ trên, “Chúng ta phải thừa nhận rằng, phần không nhỏ các tín hữu Công giáo ít khi dự một chương trình đào tạo liên quan đến những vấn đề như phương pháp đọc Thánh Kinh; hoặc có người gợi ý những câu hỏi, những đề tài để giúp họ suy niệm Lời Chúa.
“Vì vậy, họ không biết phải bắt đầu từ đâu, hệ lụy là đôi khi họ đọc Lời Chúa nhưng không mấy khi nhận ra Lời Chúa là lời ngỏ với chính bản thân. Sau nữa, có những người nghe Lời Chúa, nhưng lại nghĩ Lời Chúa nói cho người khác, cho tập thể chứ không phải cho mình, chính vì thế không có được sự gặp gỡ cá vị với Chúa. Vì vậy, họ không thường xuyên tìm đọc Thánh Kinh để sống tương quan mật thiết với Chúa.” [9]
3.2. Những lý do chính khiến các Ki-tô hữu ngày nay ít quan tâm việc đọc Thánh Kinh.
Trong phạm vi bài viết này, xin mạn phép đưa ra 3 lý do chính khiến các tín hữu Công Giáo ngày nay ít quan tâm đến việc đọc Thánh Kinh. Đó là: 1- Nhận thức chưa đúng về vai trò của Thánh Kinh trong đời sống đức tin; 2- Kiến thức về Thánh Kinh còn rất hạn chế; 3- Lối giữ đạo còn tập trung vào luật lệ, nghi lễ và kinh kệ.
3.2.1. Nhận thức chưa đúng về vai trò của Thánh Kinh trong đời sống đức tin
Mỗi khi nghe đọc xong bài Sách Thánh hay nghe công bố xong một đoạn Tin Mừng, chúng ta mạnh mẽ đáp lại câu xướng “Đó là Lời Chúa” bằng câu đáp “Tạ ơn Chúa!” hay “Lạy Chúa Ki-tô, ngợi khen Chúa!”. Đó là theo nghi thức bên ngoài và theo thói quen sẵn có, còn tự thâm tâm ta, sự lắng nghe và để cho Lời Chúa thấm vào tâm hồn mình thì không biết được bao nhiêu phần trăm?…
Sự xác tín về Lời Chúa phải bắt nguồn từ nhận thức “Đó là Lời Chúa”, một sự thánh thiêng mà chúng ta phải kính cẩn đón nhận như lãnh nhận Thánh Thể Chúa vậy. Thánh Kinh không phải là cuốn sách để nghe hay để đọc cho vui, nhưng là cơ hội giúp ta “tiếp xúc” với Thiên Chúa để đón nhận sự sống thần linh.
Thực vậy, “Bộ Kinh Thánh không phải chỉ nói cho loài người biết về Chúa, mà sách còn là cách thế Chúa dùng để bày tỏ ý muốn cứu rỗi loài người, và thông ban bản thân Người cho chúng ta. Vì vậy đọc Kinh Thánh vừa để biết Chúa vừa để lĩnh sự sống thần thiêng Chúa ban. Đó cũng là cách thế người phàm được gặp gỡ thân mật với Chúa.” [10]
Nhiều người trong chúng ta, nhất là người lớn tuổi, vẫn coi Thánh Kinh là sách viết về những câu chuyện đạo, nghe cho biết và đọc vì tò mò. Còn lắng nghe, đọc, suy, sống…thì ít ai quan tâm.
Linh mục An-rê Đỗ Xuân Quế, OP, trong bài viết tựa “Phải đọc Kinh thánh thế nào?”, đã nêu ra vấn đề như sau:
“Nói đến Kinh Thánh với người lớn tuổi, thường người ta nhớ lại những chuyện trong sách Sấm Truyền cũ. Hồi ấy, Kinh Thánh chưa được dich sang tiếng bản quốc và phổ biến rộng rãi. Thường là mấy cuốn sách kể các tích chuyện trong Kinh Thánh được trình bày với những tranh vẽ ngây ngô nhưng hấp dẫn. Vì vậy, người ta mới đồng hóa những chuyện này với các sách chuyện dành cho trẻ con, như các sách vẽ tranh hoạt hình của Walt Disney dành cho thiếu nhi bây giờ. Nhưng Sách Thánh không chỉ kể những tích chuyện mà đàng sau còn có ý nghĩa nữa. Đó mới là điều quan trọng vì những chuyện ấy bày tỏ cho chúng ta ý định của Thiên Chúa trong chương trình cứu độ của Người.” [11]
Có lẽ chúng ta nghĩ rằng, Thánh Kinh là cuốn sách được thêm vào trong đời sống đức tin, có hay không cũng không quan trọng. Thực ra, chúng ta cần nhận thức rằng, “Khi đọc Thánh Kinh chúng ta sẽ tập trung vào những gì thực sự quan trọng. Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta dùng thời gian đọc Thánh Kinh để xem tin tức, nghe nhạc hoặc lướt các trang mạng xã hội? Đời sống Kitô giáo cơ bản là một cuộc đấu tranh để nắm giữ Chúa ở trung tâm của đời sống và tập trung vào những điều quan trọng. Đọc Thánh Kinh thường xuyên, giúp chúng ta đương đầu với cuộc sống theo cái nhìn của Thiên Chúa ngay lúc đầu, để tránh những điều đang lôi kéo sự chú ý của chúng ta nhưng thực ra thì không quan trọng.” [12]
Linh mục An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J, trong bài viết có tựa “Giáo dân học hỏi Kinh Thánh”, đã làm rõ vấn đề, như sau:
“Có thể nói Giáo hội Công Giáo từ hơn 50 năm nay đã không ngừng muốn cho mọi giáo dân có cơ hội học hỏi Kinh Thánh dưới nhiều hình thức. Phải nhìn nhận rằng đây không phải là điều dễ dàng. Người Công Giáo Việt Nam quen đọc kinh lần chuỗi và thực hành những hình thức đạo đức khác. Có người giáo dân nghĩ rằng việc học Kinh Thánh là điều khó, là việc dành riêng cho các linh mục tu sĩ, chính vì thế họ sợ tiếp cận với Sách Thánh. Có người không thấy hứng thú khi đọc Lời Chúa, nên cuốn Tân Ước vẫn nằm yên một chỗ. Có nhóm thích chia sẻ Lời Chúa, nhưng lại không thấy cần tìm hiểu xem bản văn Lời Chúa thật sự muốn nói gì.
“Kinh Thánh là Lời của Thiên Chúa. Đức Giêsu đã lấy sách Đệ-nhị-luật để nói với tên cám dỗ trong hoang địa: ‘Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ mọi lời miệng Thiên Chúa phán ra’ (Đnl 8,3). Người Công Giáo chẳng những được nuôi bằng bàn tiệc Mình Chúa mà còn bằng bàn tiệc Lời Chúa nữa (DV 21). Thiếu một trong hai, là đặt mình trong tình trạng thiếu thốn.
“Chúng ta đã có nhiều hình thức biểu lộ sự kính trọng đối với Bí Tích Thánh Thể như dọn mình rước lễ, rước kiệu hay chầu Mình Thánh Chúa. Điều đó là tốt, nhưng Công Đồng Vaticanô II nhắc chúng ta: ‘Giáo Hội đã luôn luôn tôn kính Kinh Thánh như đã tôn kính chính Thánh Thể Chúa’ (DV 21). Làm sao bày tỏ sự tôn kính đối với Kinh Thánh nếu không phải là cầm lấy sách Thánh mà đọc, nghiền ngẫm, tìm hiểu ý nghĩa, cầu nguyện với sách Thánh bằng cách suy niệm hay chiêm niệm, và cuối cùng là thực hành Lời Chúa? Có người bảo nếp sống đạo của người Việt còn hời hợt, hình thức, chưa có bề sâu, chưa có nền vững. Điều đó có đúng không? Dựa vào Công Đồng, ta có thể tìm thấy câu trả lời: ‘Toàn thể việc rao giảng trong Giáo Hội cũng như chính nếp sống đạo của người Kitô hữu phải được Kinh Thánh nuôi dưỡng và hướng dẫn’ (DV 21). Chúng ta đã quá quen với câu này: “Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi” (Tv 118,105), nhưng quả thật nhiều người Công giáo ở Việt Nam vẫn còn xa lạ với Lời Chúa.
“Để thân quen với Lời Chúa, chúng ta cần dành thời gian để học hỏi. Kinh Thánh là một bộ sách cổ, được viết trong nhiều thế kỷ. Ngay bộ Tân Ước cũng đã cách xa chúng ta gần hai ngàn năm. Các tác giả Sách Thánh là những người Do-thái sống trong những thời đại lịch sử khác nhau, sống trong nền văn hóa, xã hội và phụng tự khác chúng ta. Chính vì thế chúng ta không ngạc nhiên khi gặp những đoạn văn khó hiểu và thậm chí gây sốc trong Kinh Thánh. Vô tri bất mộ, để có ‘lòng yêu mến nồng nàn và sống động đối với Kinh Thánh’ (Hiến Chế về Phụng Vụ số 14) người giáo dân cần học hỏi không ngừng qua các bài dẫn nhập, các sách chú giải, và những khóa học.” [13]
3.2.2. Kiến thức về Thánh Kinh còn rất hạn chế
Có thể nói, phần đông Ki-tô hữu chúng ta còn rất mù mờ về Thánh Kinh. Một phần do chủ quan chúng ta nghĩ rằng đọc kinh, xem lễ, nghe giảng…thế là đủ, còn việc học, đọc Thánh Kinh và suy gẫm Lời Chúa là việc của các linh mục, tu sĩ. Từ cách nghĩ đó mà phần đông chúng ta không sắm cho cá nhân mình hay ít ra cho gia đình mình một cuốn Thánh Kinh trọn bộ Tân và Cựu Ước, để đọc riêng hay đọc chung, để suy gẫm Lời Chúa. Ngoài ra, chúng ta cũng không tìm đọc những tài liệu hướng dẫn về cách đọc Thánh Kinh sao cho đúng, cho hiệu quả. Bên cạnh đó, có thể chúng ta đã bỏ qua nhiều cơ hội để tham gia các lớp Giáo Lý Kinh Thánh được mở ra cho các thành phần Dân Chúa, cấp giáo xứ hay giáo phận…
Đó là nói qua về phía chủ quan các tín hữu. Còn phía giáo quyền, mức độ quan tâm có lẽ cũng còn giới hạn. Thử hỏi, trong phạm vi giáo xứ, có mấy nơi tổ chức các lớp giáo lý hay lớp bồi dưỡng Thánh Kinh cho người trưởng thành? Có mấy nơi phát động phong trào “Mỗi gia đình một cuốn Thánh Kinh”? Có mấy nơi mục tử đích thân đến các gia đình để đọc kinh tối và giúp chia sẻ Lời Chúa? Có mấy nơi quy tụ những nhóm nhỏ để giúp nhau học hỏi và chia sẻ Lời Chúa? vv…
Các câu hỏi có lẽ còn nhiều và giáo dân chúng ta chờ đợi câu trả lời từ phía giáo quyền và các mục tử chăn dắt đời sống thiêng liêng của tín hữu.
3.2.3. Lối giữ đạo của đa số tín hữu còn tập trung vào luật lệ, nghi lễ và kinh kệ
Ở trên chúng ta cũng đã đề cập sơ qua đến việc phần đông tín hữu chúng ta vẫn còn duy trì cách giữ đạo theo thói quen tập trung nhiều vào nghi lễ, luật lệ và kinh kệ, trong khi việc đọc-học-suy gẫm Thánh Kinh thì chúng ta lại ít quan tâm. Đây là một lỗ hổng lớn trong đời sống đức tin của nhiều người.
Chúng ta thử hình dung, đa số giáo dân chúng ta, nhất là các bạn trẻ, mỗi tuần tham dự thánh lễ Chúa Nhật một lần, nên chỉ được nghe Lời Chúa một lần trong phần Phụng Vụ Lời Chúa và qua việc nghe giảng lễ của linh mục. Nếu chúng ta tập trung hiệp thông thánh lễ, tích cực theo dõi, lắng nghe Lời Chúa và nếu bài giảng đạt chất lượng cao thì chúng ta đã được hưởng lợi ích thiêng liêng phần nào rồi. Nhưng nếu chúng ta lơ là, không quan tâm, tham dự thánh lễ một cách máy móc, chiếu lệ…thì coi như mọi sự xem ra vô ích và uổng công!
Chúng ta nhận thấy rằng, đời sống đức tin của nhiều Ki-tô hữu bị ảnh hưởng không ít bởi các hiện tượng tục hóa và do nhu cầu “cơm áo gạo tiền” chi phối. Một tuần chỉ tham dự thánh lễ một lần, hằng ngày không có thời gian quy tụ để đọc kinh và chia sẻ Lời Chúa trong gia đình. Rất nhiều người cũng không có thời gian tham gia các hội-đoàn-nhóm trong giáo xứ để có cơ hội làm việc đạo đức và tham gia học hỏi Lời Chúa. Thậm chí có nhiều người đến nhà thờ tham dự thánh lễ Chúa Nhật, thì chỉ muốn “đi trễ về sớm”, tìm chỗ bên ngoài nhà thờ để đứng ngồi thoải mái, mát mẻ, lại có không ít người ngồi trên xe hút thuốc hay chuyện trò, cũng có người lấy điện thoại ra vào facebook xem, nghe và liên lạc với ai đó vv…
Chúng ta thử dò hỏi các bạn trẻ Công Giáo xem ngày nay họ thích đọc Thánh Kinh, say mê nghe Lời Chúa hay là ghiền mạng xã hội hơn, thì câu trả chắc là thiên về mạng xã hội hơn. Điều đó chứng tỏ rằng Thánh Kinh và Lời Chúa chưa có sức hút mạnh mẽ khiến cho chúng ta phải thay đổi sự chọn lựa ưu tiên cho mình. Thiết nghĩ, ngay bây giờ chúng ta phải có can đảm vượt qua ranh giới từ “giữ” Đạo đến “sống” Đạo, đặc biệt trong các việc đạo đức phải chọn vị trí ưu tiên cho Lời Chúa trong Thánh Kinh. Khi tiếp xúc trực tiếp với Lời Chúa, chúng ta sẽ được tiếp nhận sự sống mới, sự sống thần linh diệu vợi, nhờ đó Lời Chúa có tác động mãnh liệt biến đổi con người và cuộc sống ta nên giống Chúa Ki-tô.
Mỗi người trong chúng ta đều mang danh Ki-tô hữu, tức là “người-có-Đức-Kitô”. Tức là chúng ta đang sống sự sống của Đức Ki-tô và ta có thể tự hào nói như thánh Phao-lô, “Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Ki-tô sống trong tôi” (Gl 2,20). Vì thế, tất cả con người và cuộc sống của chúng ta phải lấy Chúa làm mẫu gương và phản ánh hình ảnh Chúa trước mặt người khác. Chúa đã nói: “Anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện” (Mt 5,18).
Chúng ta noi gương Chúa là để làm chứng nhân cho Chúa và làm chứng tá Tin Mừng của Ngài. Thông qua con người và cuộc sống Ki-tô hữu chúng ta, mọi người thấy được ánh sáng Tin Mừng của Chúa, biết rõ bản chất đích thực của đạo Chúa và có thể cảm nhận được vinh quang Thiên Chúa ngay trong cuộc sống dương thế này. ĐTC Phao-lô VI đã nhấn mạnh vai trò và giá trị của đời sống chứng nhân trong việc loan báo Tin Mừng, như sau: “Người thời nay tin vào các chứng nhân hơn là thầy dạy, và nếu họ có tin vào thầy dạy là vì các thầy dạy ấy đã là những chứng nhân”./.
Aug. Trần Cao Khải