Số là gần đây tôi thấy con chiên Việt Nam nổi loạn, bỏ “đức vâng lời” mà “đức thánh cha” thường nhắc nhở đó là một điều kiện để được lên thi...
Số là gần đây tôi thấy con chiên Việt Nam nổi loạn, bỏ “đức vâng lời” mà “đức thánh cha” thường nhắc nhở đó là một điều kiện để được lên thiên đường (mù), đánh tơi bời các bề trên mà họ cho là “quốc doanh” hoặc không chống Cộng như họ. Nổi bật nhất là vụ đánh Giám mục Nguyễn Văn Khảm về một bài giảng của ông ta, và Giám mục Nguyễn Thái Hợp về chủ đề “sex”.
Nguyên trên trang nhà http://www.bacaytruc.com/ mà hình biểu tượng của website này là hình của “Tam Đại Việt Gian Ngô Đình Diệm”, cũng có mấy bài tố khổ GM Khảm, khoan kể trên một số diễn đàn công cộng. Họ dùng những từ ngữ như sau để tặng GM Khảm: “Giám mục hai lòng chó sủa hoang”, “Tòa Rao Giảng TIN MỪNG thành nơi truyền bá ''tin dữ''; “Ăn cơm Giáo Hội, làm tôi vua Mác.”; “Gm Khảm ma lanh mánh khóe hơn cả cs”; “Những luồn nịnh của ngợm Nguyễn Văn Khảm”; và về GM Hợp: “Trò Chơi Sex của Cha Hợp” (vẫn là Cha của họ"); “GM Hợp cải tạo sinh lý cho phái nữ”; Con chiên Việt Nam mà nói các “Chúa thứ hai” của họ như vậy thì trời sắp sập xuống đầu Giáo hội Công Giáo La Mã ở Việt Nam rồi. Vatican còn đợi gì mà không tuyệt thông cái đám này. Đây là sự tiến bộ của thiểu số người Công giáo Việt Nam, tuy đi sau trí thức Tây phương cả một thế kỷ. Nhưng điều đáng nói là những sự chống đối GM Khảm lại không phải là do sự tiến bộ trí thức mà là bắt nguồn từ cuồng tín, từ ngu si vô trí. Ngu si vô trí không phải là không có khả năng hiểu biết mà là không hiểu biết rõ một vấn đề nào đó như nó đúng là như vậy.
Tôi thường chẳng có mấy khi nghe hoặc đọc những bài giảng của các bậc chăn chiên, dù là của Giáo hoàng, vì tôi biết rõ sự đạo đức giả trong những thủ đoạn truyền đạo, và các bậc chăn chiên Việt Nam chỉ là những loa phóng thanh của Vatican, nhắc đi nhắc lại những lời mê sảng thuộc thời Trung Cổ ở Âu Châu. Vì trường hợp GM Nguyễn Văn Khảm rất đặc biệt, bị các con chiên đánh tơi bời, cho nên tôi tò mò vào nghe trong http://tgpsaigon.net/audio/20111117/13474 xem ông GM này giảng những gì. Và tôi đã đọc những bài phê bình GM Khảm của LM Đỗ Xuân Quế, Bác sĩ Nguyễn Tiến Cảnh, Tiến sĩ Nguyễn Phúc Liên và vài con chiên như Phan văn Phước, Duyên Lãng Hà Tiến Nhất, Nguyễn An Quý, Vũ Ngọc Tuyến & Trần Mọng Oanh, Phạm Minh Tâm.
Nhận xét chung của tôi là “Một đám người mù phê bình một người chột.”. Xin đừng có cho là tôi có ý nguyền rủa họ. Tuyệt đối không phải. Ý của tôi là họ có mắt cũng như mù vì nhắm mắt tin vào những điều không thể tin được. Đây không phải là đức tin, mà là sự tin bướng tin càn, tin một cách mù quáng bất kể lý lẽ tuy rằng trước mắt họ có tất cả những bằng chứng mà không một người nào có đầu óc có thể tin được. Trong thế kỷ 21 này, họ không có quyền nói là không biết. Nhân danh là những trí thức, không ít thì nhiều, họ phải biết rõ về tôn giáo của họ, từ những giáo lý chính cho đến những diễn biến trong Giáo hội.
Trong cuốn Mary, Weidenfeld and Nicolson, London, 2001, tác giả Michael Jordan viết, trang 304:
Đức tin cần được xây dựng trên sự tín nhiệm và tin tưởng, sự trung thực của những hứa hẹn lương thiện và thẳng thắn, nếu không thì đức tin đó có ích gì. Nếu đức tin đặt căn bản trên những lời nói láo, dối trá, và những mánh khóe có tính toán, thì nó trở thành không sao biện minh được và thực ra thì đó có thể gọi là đức tin hay không?.. Ở bình minh của thế kỷ 21, nhiều người trong chúng ta không thể tự cho phép là ngu dốt hay mê tín và đức tin bị che mắt của chúng ta phải mở rộng cho những phê bình nghiên cứu đứng đắn. Điều này đặc biệt đúng khi chúng ta biết rằng có sự tin mù quáng ở trong đó và cái hiểu của chúng ta đã bị kiểm soát bởi những người đã nhân danh tôn giáo, quyết định bảo vệ quyền lợi và vị thế gia trưởng trong xã hội của mình.
[Faith needs to be built on trust and confidence, the fidelity of promises given honestly and openly, otherwise there is no point in having it. If faith is founded on lies, deceit and calculated manipulation, then it becomes impossible to justify and there even a question mark against whether it can reasonably be called faith… At the dawn of the twenty-first century, many of us can no longer claim to be ignorant or superstitious and our blinkered faith becomes open to more serious criticism. This is particularly true when we know that bigotry is involved and that our understanding has been controlled by men with vested interests, determined to safeguard their own patriarchal social position in the name of religion.]
Giám mục Khảm mù một mắt vì thời buổi này còn mang ra rao giảng những điều hoang đường không thể tin được trong Thánh Kinh, thí dụ như Chúa Giê-su sẽ trở lại lần thứ hai để xét xử nhân loại, một chuyện hoang đường nhất trong thời đại ngày nay, nhưng ít ra ông ta còn một mắt để nhìn ra thế giới bên ngoài, nhìn vào Marx, nhìn vào thuyết nghiệp báo của nhà Phật.
Còn LM Đỗ Xuân Quế và đám con chiên tố khổ Giám mục Khảm thì mù tịt cả hai mắt, vì họ tự giam mình trong cái mà Tiến sĩ Barnado gọi là “Bóng tối dày đặc của ý thức hệ Công giáo La Mã” (In the thick darkness of Romanism), không biết gì đến thế giới bên ngoài. Họ cho rằng chỉ có Công giáo mới có “Cánh Chung Luận”, chỉ trích Giám Mục Nguyễn Văn Khảm mà không biết rằng, Giám mục đã nói rất đúng: “Bất cứ một tôn giáo nào cũng hàm chứa bên trong một cánh chung luận, triết thuyết nào có khả năng cung cấp cho con người một cánh chung luận hấp dẫn, cũng có nghĩa là cung cấp một niềm hy vọng có sức thuyết phục thì triết thuyết đó cuốn hút con người.”. Vì ông ta dám nói về “Cánh Chung Luận” của Marx mà không biết rằng các con chiên vô trí của ông ta đã được nhồi sọ kỹ để hành động như những con bò mộng Tây Ban Nha, chỉ biết húc càn khi nhìn thấy màu đỏ. Nhưng họ không biết rằng họ kém hiểu biết hơn Giám mục Khảm rất nhiều về thế sự bên ngoài. Đọc những luận điệu chống đối GM Khảm của họ, chúng ta thấy rõ, họ có dị ứng với Marx, ngoài sự kết hợp Marx với những hành động trên chính trường của CS, nhiều khi không ở trong lý thuyết CS, nên chỉ nghe thấy tên Marx là họ đã vùng lên chống một cách điên cuồng trong khi họ chẳng hiểu gì về Marx.