post-feature-image
HomeVui Cười Với KiTo

Trúa, Adam - Eve và vườn địa đàng

 Một hôm, Jehovah vào vườn đi dạo thì không thấy 2 nam thanh nữ tú vẫn thường tồng ngồng chạy giỡn như mọi khi, liền cất tiếng gọi. Adam và ...

Quảng cáo khi giảng đạo
Bị NHỒI SỌ...khi còn baby
DỊCH CÔ-VY

 Một hôm, Jehovah vào vườn đi dạo thì không thấy 2 nam thanh nữ tú vẫn thường tồng ngồng chạy giỡn như mọi khi, liền cất tiếng gọi. Adam và Eve từ trong bụi cây chui ra chào chúa. Chúa cau mày khi thấy chúng đã lấy lá cây che vào những chỗ mà bình thường ngài vẫn thoải mái ngắm nhìn. Chúa hỏi: "Chuyện gì đã xảy ra?" Adam đáp: "dạ, con lỡ ăn trái cây giữa vườn địa đàng. Eve ăn thấy ngon nên rủ con ăn chung. Ăn xong thì mắt mở ra, thấy lõa lồ xấu hổ quá nên chúng con lấy tạm lá cây che lại, chưa kịp làm gì thêm thì nghe ngài gọi ạ."


Chúa nổi xung lên "xấu hổ ư? Thế thì có gì xấu hổ? Ta tạo ra ngươi trong hình ảnh của ta, mà ngươi lại xấu hổ vì giống ta sao? Còn con bé Eve kia, hà cớ gì che tới 2 vị trí cả trên lẫn dưới?"

Có vẻ trái cây đã phát huy tác dụng khiến Adam khôn ra một chút, nên chúa thấy Adam trả lời khá là gãy gọn "dạ, thật tình thì chúng con cũng chỉ là bắt chước ngài thôi. Ngài bảo đã tạo ra chúng con theo hình ảnh của ngài, nhưng ngài có quần áo mặc, mà chúng con lại không có. Con nghĩ chắc ngài cũng biết xấu hổ nên mới mặc đồ. Ngài xem, mấy loài như hổ báo sư tử, chúng có lông rậm rạp che thân, ngài thì có quần có áo, còn tụi con chẳng có thứ gì. Vậy nên tụi con trước mắt lấy tạm lá vả để che, từ từ rồi tụi con cũng sẽ kiếm cái gì đó để làm quần áo mặc như ngài thôi ạ."

Chúa bị nó nói móc, nghẹn đi một lúc. Rồi ngài bình tĩnh lại và quay sang Eve hỏi "Vậy Eve cho ta hỏi, ta đã cấm các ngươi ăn trái cây hiểu biết sự thật, tại sao vẫn ăn? Ăn rồi còn dụ Adam ăn chung là sao? Ăn rồi biết xấu hổ, tại sao không che 1 chỗ mà che tới 2 chỗ?" 

Eve ăn táo trước, cho nên khôn ra trước cả Adam. Cô trả lời "dạ, thì có sao con nói vậy, đằng nào thì ngài là đấng sáng thế, đấng biết tuốt quá khứ vị lai, nên con cũng chẳng nói dối làm gì. Trong số các loài động vật, ngài đã cho con rắn khả năng nói tiếng người, ngài để nó ở đây và nó bảo con rằng cứ ăn đi để có hiểu biết, chứ không thì chịu ngu mãi à. Nó còn bảo ngài chỉ hù thôi, vì ăn trái này vào cũng không chết. Mà đúng vậy, con đã ăn và vẫn chưa thấy cái chết là gì".

Chúa gầm lên "ý ngươi là ta nói dối?" Eve "dạ hổng có dám. Con chỉ có sao nói vậy. Ngài hét to quá con nhức đầu."

Chúa bảo "Vậy từ nay nhức đầu là hình phạt cho đám đàn bà các ngươi, vì đã trái lời ta."

Eve đáp "dạ. Vậy là con được miễn chết phải không? Nhưng chết là gì?" 

Chúa bảo "Miễn là miễn thế nào. Đau đầu là hình phạt bổ sung thôi. Chết tức là hết. Tức là không còn thở, không còn ăn, nói, suy nghĩ, đụng đậy, không còn tri giác, không còn cảm xúc gì cả. Ngươi biết ngủ là thế nào phải không? Chết giống như ngủ nhưng mà hổng có thở, và sẽ như vậy luôn, chứ không phải chỉ là ngủ nín thở, một hồi lại thở rồi thức dậy. Thế rồi cơ thể ngươi sẽ phân rã, sẽ thành như cát bụi. Vì các ngươi ăn trái cây ta cấm nên từ giờ cái chết đó sẽ xâm nhập thế gian và gây hại cho các người cũng như con cái các người." 

Adam nhận xét "như vậy tức là khi chết thì tụi con trở thành cát bụi cũng như hồi chưa được chúa tạo thành. Thế thì cũng đâu có gì ghê gớm ạ. Ngài đã tạo ra chúng con từ cát bụi, rồi chúng con ăn trái này mà chết và trở thành cát bụi. Vậy ngài lại có thể lấy cát bụi đó tạo ra chúng con một lần nữa. Rồi ngài cất mấy cái cây kia đi chỗ khác, cất con rắn đi chỗ khác, và đưa chúng con trở lại vườn địa đàng thì sẽ đâu có chuyện gì xảy ra. Chứ đừng như vừa rồi, ngài để chúng con ở đây trước cái cây có trái ngon, còn để con rắn ở đó dụ dỗ chúng con ăn trái, mặt khác lại hù dọa chúng con là ăn vào sẽ chết. Ngài tạo ra chúng con đầu óc u mê như đất sét, chúng con phải ăn trái cây hiểu biết vào mới hiểu rõ ý ngài được chứ. Chưa hết, nếu trước đây cái chết chưa xâm nhập thế gian, thì tụi con làm sao biết ngài hù như vậy có ý nghĩa gì? Và tại sao tụi con ăn trái cây rồi nhưng chưa chết?"

Chúa thấy 2 đứa này quá rắc rối. Ngài đáp qua loa rằng chưa chết hôm nay thì từ từ rồi cũng sẽ chết. Ngài tự hỏi tại sao mình lại tạo ra cái cây có trái mang lại sự hiểu biết và con rắn biết nói rồi đặt vào ngay giữa khu vườn. Ngài nghĩ thầm "làm như thế khác nào một ông bố để con dao sắc giữa nhà và bảo con mới 6 tháng tuổi đừng nghịch dao kẻo bị đau, rồi ổng bỏ đi chơi game mặc kệ con chơi dao. Mà tại sao chúng nó ăn có 1 trái thôi mà lại khôn dữ vậy nhỉ?" Nghĩ đến đó, ngài cảm thấy chột dạ. Thôi bỏ xừ rồi, nếu chúng nó ăn thêm mấy trái nữa thì khác nào cáo thành tinh, lúc ấy chúng nó ngồi lên đầu lên cổ mình, có khi còn bắt mình lột truồng ra chạy tồng ngồng giữa vườn địa đàng thì khốn. Tại sao mình không nghĩ ra chuyện này trước đây nhỉ? Mình là đấng toàn trí cơ mà?

Lúc bấy giờ, Satan vẫn còn là sủng thần của chúa, luôn theo sát ngài. Thấy chúa bối rối, Satan liền ghé tai ngài mách nhỏ "ngài là đấng toàn trí, cái gì cũng biết, cũng đặt kế hoạch cả rồi, nhưng nhiều thông tin quá thì bộ nhớ bị tràn, CPU xử lý không kịp, nên quên cũng là bình thường. Chuyện này hạ thần nhớ là hôm bữa ngài có nói rằng sẽ để mấy cái cây thần kỳ ở giữa vườn, rồi một đằng cấm tụi nó ăn, một đằng lại bỏ con rắn vào, làm cho rắn biết nói để rắn dụ chúng nó ăn rồi mình lấy cớ đuổi chúng nó đi. Đuổi đi rồi, mình đợi chúng nó sinh sôi nảy nở, rồi lại sống hư hỏng, mình lấy cớ đó mà ụp nước giết chết hết chỉ chừa lại một nhúm để chúng nó làm lại từ đầu, rồi chúng nó lại sinh sôi và hư hỏng tiếp, rồi rồi…  nói chung là ngài tính chi tiết lắm, giờ hạ thần cũng không nhớ hết được ạ. Chỉ nhớ là hình như trong kế hoạch đó, ngài không vợ mà lại tự dưng đẻ ra một thằng con trai và đưa nó xuống dưới đó quậy một trận gì gì đó thì phải."

Chúa nghe thấy bùng nhùng trong đầu, xua tay bảo Satan thôi nói, rồi hỏi nhỏ "thế nhà ngươi có nhớ ta dự liệu ra sao về tình huống chúng nó ăn hết trái cây khôn ngoan không? Ta thấy 2 đứa này mới ăn có một trái thôi mà mồm mép cãi xoen xoét, chỉ lo chúng nó ăn thêm nữa là chúng ta mất ngôi vị trên thiên đàng." Satan đáp "dạ, thì đúng như ta đã dự liệu, chúng chưa kịp ăn thêm là chúa đã xuất hiện rồi. Vả lại nếu chúng có ăn nữa thì cái chết cũng sẽ đến với chúng, biết đâu còn chết nhanh hơn. Mà như thế thì kế hoạch đuổi chúng ra khỏi Eden lại đổ bể mất."

Adam và Eve thấy chúa và Satan to nhỏ mãi mà không biết có chuyện gì đang diễn ra. Adam liền nói "lạy chúa, con nhớ hôm bữa ngài bảo trái của cái cây này mang lại sự hiểu biết, còn trái của cái cây kia thì mang lại sự sống. Như vậy chỉ cần chúng con ăn thêm trái đó là được, không còn phải chết nữa."

Chúa đáp "Đúng vậy, nhưng ngươi cũng có trí khôn rồi đó, ngươi nghĩ ta sẽ cho ngươi ăn trái cây sự sống trước mặt ta sao? Khuất mắt ta, ngươi ăn trái cây sự thật dù đã bị cấm. Giờ có ta ở đây mà ngươi tính ăn cả trái cây sự sống, để được trường sinh bất tử, rồi lật đổ ngai vàng ta sao? Satan, hãy trục xuất hai đứa này ra khỏi địa đàng cho ta. Trục xuất luôn con rắn nữa để nó đi theo con người và cắn bọn nó."

Mặc cho Adam và Eve van xin, chúa vẫn quyết tâm đuổi 2 đứa mà ngài đích thân nặn ra. Trục xuất chúng xong, chúa thấy nhẹ cả người vì thấy kế hoạch vĩ đại của ngài vẫn đang đi đúng hướng. Ngài thấy Satan nói có lý, bộ nhớ và bộ vi xử lý của ngài có vẻ đã đuối sức khi phải xử lý vô vàn tác vụ cùng một lúc. Nào là giữ cho mặt trời quay quanh mặt đất, giữ cho các vì sao nằm yên trên bầu trời mà không rơi xuống đất, làm chỗ này mưa lũ, chỗ kia hạn hán, chỗ nọ sóng thần, chỗ nào cũng cần có bàn tay và ý chí của ngài can thiệp, đến nỗi cái kế hoạch vĩ đại của bản thân mà ngài cũng quên khuấy đi mất, may nhờ có Satan nhắc mới nhớ. Thì ra toàn trí nó cũng có cái hạn chế. Bộ não siêu việt của ngài liên tục phun ra các kế hoạch, các chiến thuật, thông tin, khiến bộ nhớ của ngài luôn trong tình trạng cạn kiệt. Đôi khi vì cảm thấy nản, ngài lại phải hủy diệt bớt các tạo vật để khỏi phải điều hành cho lắm, ví dụ như lần ném thiên thạch xuống để hủy diệt bọn khủng long khi đó sinh sôi nảy nở đầy mặt đất. Mỗi lần như vậy, bộ nhớ của ngài được giải phóng, bàn tay ngài được nghỉ ngơi. Nhưng rõ ràng, càng ngày mọi việc càng vượt ra khỏi dự liệu, suốt ngày chúa cứ phải loay hoay quay qua quay lại như cái đèn cù. 

Ngài đuổi các thiên thần đi ra ngoài hết, rồi một mình ăn cả rổ trái cây khôn ngoan với mong muốn nâng cấp bộ nhớ và bộ vi xử lý. Đồng thời, ngài cũng ăn luôn cả trái cây sự sống để đảm bảo rằng cái chết sẽ không xâm nhập long thể. Đây hóa ra cũng là điều nằm trong kế hoạch của ngài, vì mai mốt đẻ con trai, thằng con trai của ngài sẽ mang lấy thân phận con người phàm tục, nhưng nay nhờ ngài ăn trái cây sự sống mà nó sẽ thoát khỏi cái chết. Nói cách khác, sự chết của nó chỉ là giả vờ để người ta tưởng là thật.

Ăn no căng bụng, chúa thấy dường như chỉ nặng nề, buồn ngủ, mà đầu óc lại chẳng sáng suốt thêm tẹo nào. Ngài gọi Satan lại hỏi tại sao. Satan đáp vu vơ "chắc là thượng đế ăn quá no, căng da bụng thì chùng da mắt thôi." Chúa gắt "ta muốn biết tại sao ta không thấy mình khôn ra cơ." Satan đành nói thật suy nghĩ "hạ thần đoán rằng thượng đế nâng cấp RAM với CPU nhưng còn ổ cứng, còn băng thông vẫn tậm tịt thì cũng không hiệu quả. Nhất là hệ điều hành nữa chứ, bản chất đầu óc thượng đế luôn như vậy, hôm qua, hôm nay và ngày mai, mãi mãi chỉ ở phiên bản 1.0; không cách chi cập nhật hệ điều hành lên 2.0 chứ đừng nói là 4.0. Nói cách khác, ngài  không tiến hóa và không có khả năng tiến hóa. Dù khôn dù dại, ăn trái cây này chắc không có tác dụng với ngài."  

Chúa thấy Satan nói bừa mà cũng có vẻ đúng, nên sinh nghi ngờ thiên thần này thông minh quá, biết đâu ngày nào đó cũng sẽ tạo phản. Trong kế hoạch vĩ đại mà ngài dự liệu thì hình như không có chuyện đó xảy ra, nhưng giờ ngài cũng không còn tin lắm vào trí nhớ của mình.

Xua tay bảo Satan lui ra xong, ngài liền cắt cử các thần hộ giá canh phòng mấy cái cây không cho ai hái trái nữa, và viết thêm vào kế hoạch của mình "sa thải Satan, diệt trừ hậu họa".

Tên

KiTo Với Tôn Giáo Khác Tín Lý KiTo Tin Về KiTo Tội Ác KiTo Trò Bịp Của KiTo Từ Bỏ Niềm Tin Kito Vui Cười Với KiTo
false
ltr
item
Kito Giáo: Trúa, Adam - Eve và vườn địa đàng
Trúa, Adam - Eve và vườn địa đàng
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiqoVkMJOjqJxNxx6LLyKb5FH87dB9zefSlg_Cb7q-nr4ycbaBUs2RY8vsfCqj7gH57a4h5UnSkSpNnDKLN0s-4qTiC1TE-Mos_QZHTu1QKGXnjHkIjGukBN7lnlXwqWrZNaPWSxIg6MrE_/s320/5B78ACDF-F80C-46F3-B8BD-B72C8C7B7756.jpeg
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiqoVkMJOjqJxNxx6LLyKb5FH87dB9zefSlg_Cb7q-nr4ycbaBUs2RY8vsfCqj7gH57a4h5UnSkSpNnDKLN0s-4qTiC1TE-Mos_QZHTu1QKGXnjHkIjGukBN7lnlXwqWrZNaPWSxIg6MrE_/s72-c/5B78ACDF-F80C-46F3-B8BD-B72C8C7B7756.jpeg
Kito Giáo
https://kitongaynay.blogspot.com/2021/05/trua-adam-eve-va-vuon-ia-ang.html
https://kitongaynay.blogspot.com/
https://kitongaynay.blogspot.com/
https://kitongaynay.blogspot.com/2021/05/trua-adam-eve-va-vuon-ia-ang.html
true
422372791010505983
UTF-8
Not found any posts VIEW ALL Readmore Reply Cancel reply Delete By Home PAGES POSTS View All RECOMMENDED FOR YOU LABEL ARCHIVE SEARCH ALL POSTS Not found any post match with your request Back Home Sunday Monday Tuesday Wednesday Thursday Friday Saturday Sun Mon Tue Wed Thu Fri Sat January February March April May June July August September October November December Jan Feb Mar Apr May Jun Jul Aug Sep Oct Nov Dec just now 1 minute ago $$1$$ minutes ago 1 hour ago $$1$$ hours ago Yesterday $$1$$ days ago $$1$$ weeks ago more than 5 weeks ago Followers Follow THIS CONTENT IS PREMIUM Please share to unlock Copy All Code Select All Code All codes were copied to your clipboard Can not copy the codes / texts, please press [CTRL]+[C] (or CMD+C with Mac) to copy