Căn cứ theo ghi chép trong cổ thư và Kinh Thánh, đương thời ngoài thành Sodom và Gomorrah, hai thành phố Admah và Zeboim trên bình nguyên cũ...
“Kinh Thánh” ghi chép lại lịch sử liệu có chân thực không?
Theo ghi chép “Sáng thế ký” của Kinh Thánh, Sodom và Gomorrah là hai thành thị trên bình nguyên Moab của sông Jordan. Vì sự sa đọa về đạo đức, tội ác nghiêm trọng đến nỗi sự ô nhục truyền đến Thượng Đế – Đức Giê-hô-va. Vì vậy, Thượng Đế đã chuẩn bị hủy diệt nơi đó.
Lot, cháu trai của Abraham tình cờ đang cư ngụ trong thành phố này, Abraham đã nhiều lần cầu xá miễn cho thành Sodom. Ông sáu lần cầu cứu Thượng Đế, lúc đầu ông hỏi: “Nếu trong thành có 50 người nhân nghĩa, thì thành có nên bị phá hủy không?” Thượng Đế phán: “Nếu ta thấy trong thành Sodom còn 50 người nhân nghĩa, thì vì duyên cố của họ, mà tha thứ cho mọi chúng nhân nơi đó!” Abraham có lẽ tự mình biết tội ác của Sodom, ông đã xin giảm số lượng xuống còn 45, 40, 30 rồi 20… Cuối cùng, Đức Giê-hô-va hứa: Nếu thành Sodom còn 10 người nhân nghĩa, thì vì duyên cố của 10 người này, thành sẽ không bị phá hủy.
Vì vậy Chúa đã phái hai thiên sứ đến Sodom để kiểm tra. Nếu nơi đây còn mười người nhân nghĩa thì tha, nếu không còn thì thành nên bị phá hủy.
Đến chiều tối, hai thiên sứ biến thành hai người đàn ông trẻ tuổi xuất hiện ở cổng thành. Lot, cháu trai của Abraham tình cờ ở đó, Lot bái sụp xuống trước các thiên sứ, thỉnh mời hai vị khách phương xa đến nghỉ ngơi tại nhà. Lot đối đãi rất lịch sự lễ phép với khách, thỉnh mời họ ăn bánh nướng cho bữa tối.
Không ngờ, khi hai vị khách chuẩn bị đi ngủ, một nhóm người từ thành Sodom tới bao vây nhà Lot và la lớn: “Giao ngay hai thanh niên vừa đến nhà ông tối nay, để chúng tôi xử lý!” Lot bước ra, đóng cửa lại, và van xin chúng nhân: “Các anh em, xin đừng làm chuyện ác này!” Thậm chí, ông còn bày tỏ nguyện ý hiến hai cô con gái của mình, để họ buông tha cho những người khách. Ai ngờ, những người Sodom nguyền rủa Lot: “Ngươi là kẻ ngoại bang, còn dám chỉ trích chúng ta, ngươi nghĩ mình là quan sao? Bây giờ chúng ta muốn hại cả ngươi, cũng như hai kẻ đó!”
Ngay khi cả nhóm người chuẩn bị dùng vũ lực xông vào nhà, hai thiên sứ kéo Lot vào phòng. Đồng thời, các thiên sứ thi triển thần thông của mình, khiến những người ngoài cửa choáng váng, như thể bị quỷ đập vào tường, họ mò tới mò lui cũng không thể tìm thấy cửa nhà Lot, và không còn lựa chọn nào khác ngoài việc giải tán. Sau đó, hai thiên sứ hiện nguyên hình và dặn Lót: “Tội ác của thành này, Đức Giê-hô-va đã nghe nói, và Ngài gọi chúng tôi đến hủy diệt nơi này. Trong thành có ai là thân thích của ông, bất luận là ai, hết thảy những người thuộc về ông, ông đều có thể mang theo họ mà đi. Thành này sẽ bị hủy!”
Lot liền đến gặp hai thanh niên Sodom sắp cưới con gái mình, nói với họ rằng Chúa sắp phá hủy thành vì tội ác của Sodom, và khuyên họ mau chạy đi để giữ mạng. Nhưng cả hai đều không tin. Lot không còn cách nào khác đành quay trở lại. Thiên sứ giục Lot mau chóng đưa gia đình ly khai, Lot phải trốn khỏi Sodom cùng vợ và hai con gái. Trên đường đi, thiên sứ bảo họ: Hãy vứt bỏ tất cả, đừng lưu luyến, đừng quay đầu nhìn lại! Vợ của Lot vì lưu luyến, ngoái lại nhìn thành Sodom, bỗng nhiên cả thân thể bà bị muối từ trời giáng xuống bao quanh, biến thành một cột muối.
Sau khi họ trốn thoát, các thiên sứ ném xuống đại hỏa, khói dày đặc bốc lên từ Sodom và Gomorrah. Toàn bộ bình nguyên, cùng với tất cả con người, động vật và thực vật liền bị thiên hỏa thiêu rụi trong chớp mắt.